
Bài 10. Blues Scale – Màu “đen buồn” trong âm nhạc
- Đăng bởi mansolis
- Thể loại Series Lý Thuyết Scale Chuyên Sâu
- Ngày Tháng 8 13, 2025
- Ý kiến 1 bình luận
Trong suốt hành trình phát triển của âm nhạc hiện đại, hiếm có thang âm nào lại mang nhiều “nhân tính” như blues scale. Nó không chỉ là tập hợp các nốt — đó là một ngôn ngữ riêng, phản ánh chiều sâu cảm xúc, sự giằng xé nội tâm, nỗi buồn lặng lẽ pha trộn cùng sức sống mãnh liệt. Trên cây đàn guitar, thang âm này trở thành một trong những công cụ biểu đạt mạnh mẽ nhất, định hình toàn bộ dòng nhạc blues, và ảnh hưởng sâu rộng đến rock, jazz, funk và pop. Blues scale không sinh ra từ lý thuyết học thuật cổ điển, mà bắt nguồn từ trải nghiệm thực tiễn – từ lời ca than thở của những người nô lệ, đến các câu solo run rẩy đầy hồn của B.B. King hay tiếng riff mạnh mẽ của Eric Clapton. Chính vì vậy, để học blues scale không chỉ là học công thức, mà là học cách cảm, cách “hát” bằng tiếng đàn.
1. Từ pentatonic đến blues: một bước nhỏ, một thế giới khác
Blues scale thực chất là một biến thể của minor pentatonic scale. Nếu như pentatonic đơn giản và trung tính, thì blues scale thêm vào một nốt đặc biệt – nốt “blue note” – thường là quãng 5 giảm (♭5) hoặc quãng 4 tăng (#4), tạo ra một âm thanh độc đáo vừa nghịch lý, vừa gợi cảm. Công thức phổ biến nhất của minor blues scale:1 – ♭3 – 4 – ♭5 – 5 – ♭7Ví dụ, A blues scale gồm: A – C – D – D# – E – G – (A) Điểm nhấn ở đây là nốt D# (♭5) – chính nó là trung tâm của tính chất “đen buồn”, tạo nên độ chênh vênh, hơi “lạc tông” nhưng lại đầy mê hoặc. Khi người chơi guitar lướt nhẹ qua nốt này trong một đoạn lick, hoặc nhấn, bend, vibrato nhẹ, lập tức âm thanh trở nên “biết nói”.
2. Vị trí và tư duy trên cần đàn
Trên guitar, blues scale được khai triển rất hiệu quả vì cấu trúc đối xứng và dễ di chuyển. Dưới đây là một thế tay điển hình của A blues scale ở ngăn số 5:|-------------------------------5–8--|
|-------------------------5–8--------|
|-------------------5–7--------------|
|-------------5–7–8------------------|
|-------5–6–7------------------------|
|–5–8-------------------------------|
Chúng ta nên luyện tập mô hình này theo cả chiều lên và xuống, vừa giữ nhịp đều, vừa kết hợp các kỹ thuật như slide, bend, vibrato, pull-off… để cảm nhận rõ chất “blues”.
Tư duy âm nhạc khi luyện tập blues scale không nên là “đánh đúng nốt”, mà là tìm vị trí âm thanh bạn muốn nghe, sau đó học cách đưa ngón tay đến đó một cách linh hoạt. Nốt D# trong A blues scale là một điểm dừng chiến lược: không nhất thiết phải kéo dài, nhưng nên xuất hiện “đúng lúc” để gây ấn tượng.
3. Cảm xúc và chức năng của từng bậc
Dù chỉ có 6 nốt chính, blues scale vẫn tạo được một hệ thống cảm xúc đầy đủ:- Bậc 1 (A): Âm gốc, trầm tĩnh – là điểm khởi đầu và kết thúc tự nhiên.
- ♭3 (C): Gợi buồn nhẹ – âm “signature” của màu thứ.
- 4 (D): Trung tính – bậc chuyển hướng tự nhiên trong câu lick.
- ♭5 (D#): “Blue note” – chênh vênh, nghịch, tạo cảm giác không hoàn chỉnh.
- 5 (E): Ổn định – điểm neo chắc chắn, thường dùng làm điểm tựa để bend.
- ♭7 (G): Lưng chừng – hơi tối nhưng linh hoạt, dễ uốn.
4. Ứng dụng trong ngữ cảnh hòa âm
Blues scale không bị ràng buộc quá chặt bởi hệ thống hòa âm trưởng/thứ. Đặc biệt, nó có thể chơi “lên trên” các hợp âm dominant 7 (V7) dù không hoàn toàn trùng khớp. Ví dụ, trong vòng hòa âm:A7 – D7 – E7 – A7Chúng ta hoàn toàn có thể dùng A blues scale xuyên suốt, vì nó khai thác được màu sắc “tự do” của âm blues – không cần phải tuân thủ nguyên tắc chuyển giọng nghiêm ngặt. Chính sự linh hoạt này khiến blues scale rất phù hợp với ứng tấu.
5.Blues Scale trong âm nhạc Việt – Khi cảm xúc vượt biên giới
Dù khái niệm blues scale xuất phát từ văn hóa âm nhạc Mỹ, nhưng màu sắc của nó – nỗi buồn pha chút tự do, ngẫu hứng – lại dễ dàng tìm thấy trong nhiều bản nhạc Việt, đặc biệt là trong các sáng tác mang tính tự sự, trữ tình hoặc hoài niệm. Mình và bạn hãy cùng lắng nghe một vài ví dụ:
-
“Một Cõi Đi Về” – Trịnh Công Sơn: Giai điệu bài hát này thường lướt trên các bậc ♭3 – ♭7, đôi khi có cả nốt “trung gian” giữa 3 và ♭3 – một đặc trưng điển hình của blues phrasing. Nếu bạn thử chơi giai điệu trên A minor pentatonic rồi thêm nốt C♯ (tức ♯2 hoặc ♭3), bạn sẽ cảm nhận rõ hơn sắc thái “blues nhẹ” trong ca khúc này.
-
“Diễm Xưa” – Trịnh Công Sơn: Phần giai điệu trong điệp khúc mang cảm giác trôi lơ lửng giữa minor và major, đôi khi luyến nốt như thể đang “bend” trên guitar – đây chính là cách cảm blues scale trong không gian cổ điển Á Đông.
-
“Cát Bụi” – Trịnh Công Sơn: Nếu bạn phân tích bằng guitar, sẽ thấy nhiều đoạn dễ dàng ứng với Am pentatonic + Eb (blue note) – tạo nên cảm giác lắng đọng, hoài nghi mà người nghe vẫn thấy rất “Việt”.
Thực tế, rất nhiều bản phối của Tuấn Ngọc, Quang Dũng, Mỹ Linh… khi trình bày các ca khúc này đều mang đậm phong vị jazz/blues, không chỉ ở cách luyến mà còn ở cách phối hợp các hợp âm dominant 7 và nốt màu (color tones). Những điều đó cho thấy rằng: blues scale không chỉ là kiến thức lý thuyết, mà còn là một ngôn ngữ cảm xúc – có thể hòa nhập vào bất kỳ nền văn hóa âm nhạc nào, miễn là bạn cảm được nó.
6. Sáng tạo và vượt ra ngoài khuôn khổ
Dù gọi là “scale”, nhưng blues không bao giờ là một công thức cứng nhắc. Nhiều nghệ sĩ không nhất thiết chơi đủ cả 6 nốt, thậm chí còn pha trộn với thang âm trưởng hoặc thứ tùy vào bối cảnh. Điều quan trọng nhất là giữ được tính tự sự và sự chân thật trong từng câu nhạc – điều khiến blues không chỉ là kỹ thuật, mà là tiếng nói của cảm xúc.
Một số nghệ sĩ quốc tế khai thác blues scale rất sâu sắc:
-
B.B. King: dùng A blues scale đơn giản, nhưng với phrasing tinh tế đến mức mỗi nốt như một câu nói đầy ẩn ý.
-
Stevie Ray Vaughan (SRV): kết hợp blues scale với pentatonic và major scale để tạo ra sự tương phản mạnh mẽ, tràn đầy năng lượng.
-
Robben Ford: hòa quyện blues scale với hòa âm jazz phức tạp, chứng minh sự linh hoạt và tính “mở” của hệ thống này.
Ở Việt Nam, blues scale không quá phổ biến trong nhạc đại chúng, nhưng vẫn len lỏi trong nhiều ca khúc. Chẳng hạn, Trịnh Công Sơn đôi khi sử dụng những câu giai điệu có yếu tố blues (nhất là quãng blue note) trong các bài như Biển nhớ, tạo cảm giác day dứt nhưng gần gũi. Trong nhạc trẻ, một số ban nhạc rock như Bức Tường hay Ngũ Cung cũng khai thác blues scale trong các đoạn guitar solo để tăng độ “bụi” và cảm xúc thăng hoa trên sân khấu.
Kết luận
Blues scale không chỉ là một hệ thống âm thanh — nó là một ngữ pháp biểu cảm mà người học guitar cần thấm nhuần nếu muốn nói bằng tiếng đàn của chính mình. Dù chỉ vài nốt, nhưng nếu đặt đúng chỗ, đúng lúc, chúng có thể kể được cả một câu chuyện – về một nỗi buồn, một nỗi nhớ, một ước mơ chưa thành. Đó chính là lý do vì sao blues scale – dù đơn giản – lại trở thành hòn đá tảng trong nền tảng âm nhạc hiện đại.Ở bài tiếp theo, chúng ta sẽ quay lại khía cạnh phân tích – cảm âm. Làm thế nào để nhận biết các thang âm qua việc nghe? Có phải ai cũng có thể cảm được major, minor, hay thậm chí là blues scale? Câu trả lời nằm ở sự kết hợp giữa lý thuyết và luyện tập cảm giác âm thanh – nội dung trọng tâm của Bài 11: Cảm âm giai điệu bằng scale 👇
Bạn cũng có thể như thế

Series: Giải Mã Thang Âm – Series Lý Thuyết Scale Chuyên Sâu

Bài 1: Scale là gì? Phân biệt âm giai – hợp âm – mode

1 bình Luận